Cô giáo hỏi học sinh: “các em hãy cho cô biết những thứ gì không được cho vào mồm?”
Học sinh 1: “thưa cô, đất cát không được cho vào mồm”
Cô giáo : “đúng rồi”
Học sinh 2: “giầy không được cho vào mồm”
Cô giáo : “đúng rồi”.
Vôva: “thưa cô, bóng đèn có điện không được cho vào mồm”
CÔ giáo: “đúng rồi, nhưng tại sao em lại nói như vây?”
Vôva: “Vì đêm qua em thấy mẹ em bảo: Anh tắt điện đi rồi hãy cho vào mồm em”
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vova đang đi trong hành lang của trường, mang theo quả địa cầu to tướng thì gặp cô giáo:
- Vova, em đi đâu vậy?
- Thưa cô em đi vệ sinh.
- Thế em mang theo quả địa cầu làm gì?!!!
- Cô có biết cảm giác sung sướng như thế nào khi được ị lên toàn thế giới không?
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thấy Vova yên lặng khác thường, Mary ngạc nhiên hỏi:
- Sao bồ có vẻ thất thần vậy?
- Hôm nay tớ có kiểm tra, nhưng tớ phải nộp lên tờ giấy trắng!
- Chắc là không học bài nên phải nộp giấy trắng chớ gì.
- Đâu có đâu, hôm kia tớ mơ là nghe thầy nói ai cóp sẽ bị “zerô”, còn ai bắt quả tang bạn mình quay cóp sẽ được thưởng điểm 10. Cho nên hôm qua tớ không thèm học bài, để ngày này ngồi canh xem có ai quay không cho khoẻ, nào ngờ…
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vova làm thẩm phán :
Vova bước vào phòng xử án, gõ búa và nói: "Trước khi tôi bắt đầu tuyên án, tôi muốn thông báo rằng, luật sư của bị cáo đã đưa cho tôi 15.000 đôla để tôi lái vụ án theo cách của ông ấy"- Ôi, thật thế sao? - hàng chục người trong phòng xét xử xôn xao.
Vị thẩm phán tiếp lời:
- Còn luật sư của bên nguyên đơn lại đưa cho tôi 10.000 đôla để lái theo cách của cô ta.
Phòng xử im lặng lắng nghe.
- Vì vậy, để tránh trường hợp đưa ra những phán quyết không đúng và đảm bảo sự công bằng trong việc xét xử, tôi xin phép được trả lại 5.000 đôla cho bên bị cáo. Ai có ý kiến gì nữa không?
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Một hôm, đi học về, thấy mặt mũi con buồn xo, bà mẹ mới gọi vào hỏi, con trai ấm ức kể:
- Hôm nay cô giáo cho chúng con làm bài tập làm văn là đặt câu với các dụng cụ học tập.
- Rồi sao?
- Con làm xong đầu tiên mà cô cho có 2 điểm, cô còn bảo con lười.
Bà mẹ mở vở của cậu con ra thì thấy:
1. Cuốn vở của em bị mất.
2. Cuốn sách của em bị mất.
3. Cái bút chì của em bị mất.
4. Cái thước kẻ của em bị mất.
...
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sao em chưa làm bài văn xong?
- Dạ… vì bố em đi công tác chưa về ạ!
- À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì?
- Không đâu ạ! Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn… cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ.
- !!!------------------------
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vova trong giờ địa lí.
Vova và Tom thảo luận về chủ đề bốn mùa. Tom hỏi Vova:- Tại sao mùa lạnh, người ta gọi là mùa đông nhỉ?
- Vì vào mùa lạnh mà nằm đông người thì sẽ ấm.
- Thế sao mùa nóng người ta gọi là mùa hè?
- Vì… mùa nóng nằm ngoài hè thì mát. Có thế mà cũng hỏi.
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vova trong giờ vật lý
Cô giáo: Khi ta đi biển, nếu chẳng may thuyền bị thủng, nước ùa vào trong khoang thì ta phải làm thế nào?
Vova: Thưa cô phải xử lý thật nhanh kẻo bị chìm, ta đục thêm một lỗ khác lớn hơn để nước chảy ra ngoài.
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Con hãy nhìn vào gia đình mình đây là sẽ hiểu ngay này. Bố kiếm tiền và mang tiền về nhà, vậy bố sẽ giống như là nhà tư bản. Mẹ con là người quản lý số tiền này nên mẹ sẽ giống như chính quyền. Bố mẹ chăm lo cho con, luôn mong cho con hạnh phúc và yên ổn nên con là nhân dân. Chị giúp việc nhà ta là giai cấp lao động, còn cậu em còn quấn tã của con.Sẽ là tương lai của chúng ta. Con đã hiểu chưa?
Vôva hãy còn băn khoăn lắm nhưng hỏi nhiều quá cũng không tiện, vả lại cũng đến giờ đi ngủ rồi. Giữa đêm, Vova tỉnh dậy vì cậu em nhỏ đã ị ra tã lót và đang kêu gào ầm ĩ. Chú chạy sang phòng ngủ của bố mẹ, thò đầu vào nhưng thấy mẹ đang ngủ rất say. Cậu bèn đi tiếp đến phòng của chị giúp việc thì nhìn thấy bố đang $@#$@ với chị ta trên giường. Cậu đành đi về phòng ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, ông bố hỏi Vova xem cậu đã hiểu thế nào là chính trị chưa và yêu cầu cậu tự diễn giải lại.
Vôva trả lời không chút ngập ngừng:
Vâng, bây giờ con đã hiểu. Đại khái cũng giống tối qua: Nhà tư bản đè đầu cưỡi cổ giai cấp lao động trong khi chính quyền ngủ say không biết gì. Chẳng ai đếm xỉa gì đến nhân dân còn tương lai thì ngập trong shit ạ.
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong giờ học, cô giáo:
- Các em chú ý, hãy nhìn cô và nói xem các em thích cái gì trên người cô và cô sẽ nói cho biết lớn lên các em làm gì!
Cô bé Masha: - thưa cô, em thích mái tóc của cô
- Ôi Masha yêu quí, lớn lên em sẽ trở thành một thợ làm đầu nổi tiếng.
Cậu bé Pêchia: - Thưa cô, đôi mắt của cô rất đẹp!
- Cám ơn Pêchia, lớn lên em sẽ trở thành bác sỹ nhãn khoa giỏi. Thế còn Vôva, em nói gì đi chứ, đừng có xịu mặt như vậy.
Vôva: - Thưa cô, em biết nói gì bây giờ? Bố mẹ em chắc sẽ buồn lắm khi biết em chỉ làm một công nhân vắt sữa bò ở nông trang thôi...
------------------------------------------------------------------------------------------------------
No comments:
Post a Comment